truyện về bên anh nguyễn thị thùy
Nữ tướng Nguyễn Thị Định được người dân Bến Tre trìu mến gọi với cái tên thân thuộc "cô Ba Định". Bà sinh năm 1920, là con út trong gia đình có 10 người con ở xã Lương Hòa, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre. Khi tròn 16 tuổi, bà bắt đầu tham gia cách mạng, đảm nhận
Đảng Cộng sản Việt Nam. Nguyễn Thúy Anh (sinh ngày 7 tháng 12 năm 1963) là một chính khách Việt Nam. Bà hiện là Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Xã hội của Quốc hội, đại biểu quốc hội Việt Nam khóa 14 nhiệm kì 2016-2021. Bà từng là Đại biểu Quốc
Bạn đang xem: Truyện ngắn của nguyễn nhật ánh 1. đôi mắt biếc "Mắt biếc" là 1 câu chuyện lâu năm của người sáng tác Nguyễn Nhật Ánh, viết về tình yêu đôi lứa giữa nhì nhân vật chính là Lan cùng Ngạn. Xuyên suốt từ thời thơ ấu, hai bạn đã ở bên nhau vui chơi và có tương đối nhiều kỷ niệm đẹp, ngây thơ, vào sáng.
Đọc Truyện (4) 5.09 /10 trên tổng số 269 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Nguyễn Thị Thùy. Tình Trạng: Hoàn Thành.
Đọc truyện dịch Hãy Về Bên Anh Chương 2 của tác giả Tỉnh Tô trên trang hayfull.com. tiện thể thấp giọng nói, "Bác sĩ Nghiêm, Mạch Nha rất vất vả. Anh xem, cái tiệm nhỏ xíu này của em đang ngoặt ngoẹo, từ lúc cậu ấy đến liền có sinh khí. Đơn hàng tối nay chính là
Rencontre Avec Une Star Disney Channel. Giới thiệuMộc Miên cùng Tùng Quân mặc dù là vợ chồng, nhưng Tùng Quân không xem cô là vợ, chỉ là người bị mẹ ép phải lòng anh ta có người khác, không muốn dính líu gì đến Mộc Miên, mà mẹ anh không nhịn được, thúc đẩy quan hệ của hai người, còn bỏ thuốc khiến Mộc Miên có em cũng chẳng cứu vãn được Quân vẫn lãnh đạm hờ hững như vậy, dù Mộc Miên khó sinh anh ta cũng chẳng thèm đến bệnh Miên yếu ớt nằm trên giường sau khi sinh mổ, còn chưa kịp nhìn con, chồng cô đã tới, ném đơn ly hôn lên giường cô.
Nguyễn Thị Thụy Vũ tên thật là Nguyễn Thị Băng Lĩnh, sinh năm 1937 tại Vĩnh Long, là một nhà văn miền Nam. Nhà văn Ngô Thị Kim Cúc nhận định Trong 5 nhà văn nữ nổi tiếng nhất của miền Nam thời kỳ trước 1975, có ba người gốc Huế Túy Hồng, Nhã Ca, Nguyễn Thị Hoàng. Người thứ tư gốc Bắc di cư Trùng Dương. Chỉ có Nguyễn Thị Thụy Vũ là dân Nam bộ rặt. Văn chương của bà cũng đặc sệt chất Nam bộ, từ ngôn phong, từ ngữ sử dụng cho tới lời ăn tiếng nói, tính cách, hành vi của các nhân vật. Năm 1965 bà lên Sài Gòn dấn thân vào nghiệp viết văn, bên cạnh đó còn kiêm việc dạy tiếng Anh cho những cô gái bán bar hoặc lấy Mỹ. Nguyễn Thị Thụy Vũ ảnh Khoa Văn Học Trong 10 năm từ 1965 đến 1975, Thụy Vũ đã xuất bản 10 tác phẩm gồm 3 tập truyện ngắn Mèo đêm, Lao vào lửa, Chiều mênh mông; và 7 tiểu thuyết Ngọn pháo bông, Thú hoang, Khung rêu Giải thưởng Văn học Toàn quốc năm 1971,Như thiên đường lạnh, Nhang tàn thắp khuya, Chiều xuống êm đềm, Cho trận gió kinh thiên. Sau 1975, Nguyễn Thị Thụy Vũ không thể tiếp tục cầm bút do tác phẩm bị quy là đồi trụy, bà phải bươn chải với những công việc khác để nuôi đàn con, trong đó có một người sống đời thực vật. Bà từng buôn bán vặt, làm lơ xe đò, làm rẫy, chăn dê, trồng cà phê… những công việc mà trước đó không ai hình dung nhà văn nữ này có thể kham được. Hiện nay đời sống của bà tương đối ổn định khi bà về Bình Phước dựng nhà trên mảnh đất cha mẹ để lại. ó là sau khi bà nhận được sự giúp đỡ từ những bạn văn cũ qua bài viết của một bạn văn mô tả cuộc sống lây lất khốn khó của mấy mẹ con, vào đầu thập niên 2000. Bà đang sống với gia đình con trai, là một người tu tại gia chuyên việc hộ niệm, và cùng với họ là cô con gái út ngoài bốn mươi tuổi vẫn sống đời thực vật. Về cha của các con bà, nhà thơ Tô Thuỳ Yên, bà cho biết Ổng đi học tập cải tạo. 13 năm ổng đi học tập, tôi có đi thăm ông một lần duy nhứt. Sau đó ổng đi Mỹ với gia đình… theo NT Kim Cúc Về chi tiết này, nhà văn Nguyễn Văn Sâm trong một bài viết nhan đề “Thụy Vũ Mỉm cười với nghiệt ngã” ghi nhận Tôi chợt buột miệng hỏi, rồi lại hối hận đáng lẽ không nên hỏi, về nhà thơ tác giả bài Ta Về, Anh Hùng Tận, chị không một thay đổi sắc mặt hay bất bình, trả lời như chuyện của người khác Ổng gọi về nhiều lắm nhưng mà không có nói chuyện với tôi, nói chuyện cả giờ với con dâu.’ Tôi nghe tiếng ổng liền nhớ đến biết bao nhiều lần trong truyện ngắn như là tự truyện chị dùng thiệt nhiều lần từ tía sắp nhỏ vừa thương mến vừa xót xa vừa cách phân. Nhà văn oàn Dự cũng cho biết Nói chung, về tình trạng của chị Thụy Vũ hiện nay, chị có 3 người con thì cháu Khôi Hạnh lấy chồng ở Long An, đời sống êm ấm, hạnh phúc nhưng vì đông con nên cũng không giúp gì được cho mẹ. Cháu Khôi Hạo đã có gia đình, có một con trai, trước đây làm nghề nuôi cá cảnh để bán và viết văn theo cái “gien” của bố và mẹ, cũng kiếm được đồng tiền nhưng không hiểu sao tự nhiên cháu đi tu Phật giáo, để vợ con cho mẹ lo. Còn cháu thứ ba, Khôi Thụy, thì vẫn sống đời sống thực vật, u mơ không biết gì hết như cũ. Năm nay chị Thụy Vũ đã 78 tuổi, tất cả sự sống gia đình đều trông mong vào mấy con cá kiểng do vị “tu sĩ Phật giáo” truyền lại cho mẹ và mỗi tháng 100 đô-la do cháu inh Quỳnh Giao, bác sĩ bên Mỹ, con gái của anh chị Tô Thùy Yên gửi về giúp đỡ. Cháu inh Quỳnh Giao rất thương xót đứa em cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Khôi Thụy đang nằm liệt giường. Trích theo Phan Nguyên Một điều an ủi cho Nguyễn Thị Thụy Vũ là những sách của bà 10 cuốn đã được nhà Phương Nam tái bản Tất cả đều là sách đã in tại Sài Gòn trước 1975, đây có thể xem là toàn bộ sự nghiệp văn chương của bà, đã được Công ty Sách Phương Nam mua tác quyền Lao vào lửa, Khung rêu, Nhang tàn thắp khuya, Thú hoang, Mèo đêm, Chiều mênh mông, Chiều xuống êm đềm, Như thiên đường lạnh, Ngọn pháo bông, Cho trận gió kinh thiên… ược hỏi bà cảm thấy thế nào khi tất cả tác phẩm trước năm 75 đều đã được tái bản. Nguyễn Thị Thụy Vũ thành thật trả lời “Tôi rất vui. Sách in đẹp, tất cả lỗi chính tả đều được sửa rất kỹ. Tôi thấy mình thật may mắn khi nhận được sự giúp đỡ từ rất nhiều bè bạn, cả bạn cũ và bạn mới. Tôi xin cảm ơn cuộc đời và bè bạn…” Tất nhiên là chúng ta cùng chia sẻ niềm vui với nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ. Nhân đây cũng xin trình bày rõ thêm về những nỗi vất vả và khổ đau vô cùng tận cùng những may mắn dù có hơi trễ muộn trong đời nhà văn. Thụy Vũ tâm sự với nhà báo Ngô Thị Kim Cúc “Cuộc sống sau giải phóng’ vô cùng khó khăn. Tui một mình nuôi bầy con nheo nhóc, có đứa bị thiểu năng nằm một chỗ. Tui phải để nó cho mấy đứa lớn cho ăn, chăm sóc còn mình thì đi làm thuê bán vé xe bus cho một người bạn. “Xe chạy tuyến Thủ ức – Sài Gòn, từ sáng đến tối mịt mới về nhà. Về đến nhà thấy con cái đứa thì nằm ngủ trên vũng nước đái, đứa lêu lổng đi chơi không cho em ăn… nhìn cái cảnh đó tui muốn chết đi cho rồi. Khó khăn quá, năm 1980 tui bồng bế tụi nhỏ về Bình Phước nương nhờ má cho đến bây giờ,” bà kể. Xưa tui bỏ nó ở nhà đi làm báo, nó bị té, ảnh hưởng não nên nằm một chỗ đến giờ, vậy mà giờ nó nuôi tui bằng tiền từ thiện bạn bè, các nhà hảo tâm thương tình giúp đỡ…” Làm nhiều nghề kiếm sống nuôi con, từ chăn dê, buôn bán, trồng tiêu… cây bút nữ dấn thân nhất của văn đàn miền Nam trước 1975 đã không còn viết gì nữa kể từ sau “giải phóng”. Bà kể “Ổng tức, Tô Thùy Yên thì theo gia đình vợ con ổng đi sang Mỹ, có đời sống riêng. Tui làm đủ nghề lo cho con. “Ba đứa con tui cũng thành nhân, yên bề gia thất. Có một thằng làm thơ, người ta nói nó có chịu ảnh hưởng của cha nó. Nhưng mấy con tui, đứa nào cũng nghèo, chẳng giúp gì được mình. Tui sống nhờ đứa con bị tàn tật. Người mô tả về xã hội bên lề Sài Gòn khốc liệt một thuở lại cũng chính là người chịu đựng những hệ lụy mà chiến tranh để lại. Trở lại văn đàn trong nước sau gần nửa thế kỷ, trong bối cảnh sách vở văn chương đang ở vào một giai đoạn hỗn loạn và phân hóa mạnh mẽ, thì tác phẩm của Nguyễn Thị Thụy Vũ minh chứng rằng, những gì là chân giá trị sẽ không bị phủ lấp dưới bụi thời gian và những định kiến. Xin được cảm thông với bao nỗi đời nghiệt ngã của nhà văn và mừng bà bước vào giai đoạn gọi là yên vui của cuộc đời. Tác phẩm của Nguyễn Thị Thụy Vũ chắc chắn sẽ còn sáng mãi với thời gian. Nguyễn & bạn hữu
Skip to content Quảng cáoTÁC GIẢVề báo TRẺRAO VẶTLIÊN LẠC Nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ cuộc đời và tác phẩm Nguyễn Thị Thụy Vũ tên thật là Nguyễn Thị Băng Lĩnh, sinh năm 1937 tại Vĩnh Long, là một nhà văn miền Nam. Nhà văn Ngô Thị Kim Cúc nhận định Trong 5 nhà văn nữ nổi tiếng nhất của miền Nam thời kỳ trước 1975, có ba người gốc Huế Túy Hồng, Nhã Ca, Nguyễn Thị Hoàng. Người thứ tư gốc Bắc di cư Trùng Dương. Chỉ có Nguyễn Thị Thụy Vũ là dân Nam bộ rặt. Văn chương của bà cũng đặc sệt chất Nam bộ, từ ngôn phong, từ ngữ sử dụng cho tới lời ăn tiếng nói, tính cách, hành vi của các nhân vật. Năm 1965 bà lên Sài Gòn dấn thân vào nghiệp viết văn, bên cạnh đó còn kiêm việc dạy tiếng Anh cho những cô gái bán bar hoặc lấy Mỹ. Trong 10 năm từ 1965 đến 1975, Thụy Vũ đã xuất bản 10 tác phẩm gồm 3 tập truyện ngắn Mèo đêm, Lao vào lửa, Chiều mênh mông; và 7 tiểu thuyết Ngọn pháo bông, Thú hoang, Khung rêu Giải thưởng Văn học Toàn quốc năm 1971, Như thiên đường lạnh, Nhang tàn thắp khuya, Chiều xuống êm đềm, Cho trận gió kinh thiên. Sau 1975, Nguyễn Thị Thụy Vũ không thể tiếp tục cầm bút do tác phẩm bị quy là đồi trụy, bà phải bươn chải với những công việc khác để nuôi đàn con, trong đó có một người sống đời thực vật. Bà từng buôn bán vặt, làm lơ xe đò, làm rẫy, chăn dê, trồng cà phê… những công việc mà trước đó không ai hình dung nhà văn nữ này có thể kham được. Hiện nay đời sống của bà tương đối ổn định khi bà về Bình Phước dựng nhà trên mảnh đất cha mẹ để lại. ó là sau khi bà nhận được sự giúp đỡ từ những bạn văn cũ qua bài viết của một bạn văn mô tả cuộc sống lây lất khốn khó của mấy mẹ con, vào đầu thập niên 2000. Bà đang sống với gia đình con trai, là một người tu tại gia chuyên việc hộ niệm, và cùng với họ là cô con gái út ngoài bốn mươi tuổi vẫn sống đời thực vật. Nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ Về cha của các con bà, nhà thơ Tô Thuỳ Yên, bà cho biết Ổng đi học tập cải tạo. 13 năm ổng đi học tập, tôi có đi thăm ông một lần duy nhứt. Sau đó ổng đi Mỹ với gia đình… theo NT Kim Cúc Về chi tiết này, nhà văn Nguyễn Văn Sâm trong một bài viết nhan đề “Thụy Vũ Mỉm cười với nghiệt ngã” ghi nhận Tôi chợt buột miệng hỏi, rồi lại hối hận đáng lẽ không nên hỏi, về nhà thơ tác giả bài Ta Về, Anh Hùng Tận, chị không một thay đổi sắc mặt hay bất bình, trả lời như chuyện của người khác Ổng gọi về nhiều lắm nhưng mà không có nói chuyện với tôi, nói chuyện cả giờ với con dâu.’ Tôi nghe tiếng ổng liền nhớ đến biết bao nhiều lần trong truyện ngắn như là tự truyện chị dùng thiệt nhiều lần từ tía sắp nhỏ vừa thương mến vừa xót xa vừa cách phân. Nhà văn oàn Dự cũng cho biết Nói chung, về tình trạng của chị Thụy Vũ hiện nay, chị có 3 người con thì cháu Khôi Hạnh lấy chồng ở Long An, đời sống êm ấm, hạnh phúc nhưng vì đông con nên cũng không giúp gì được cho mẹ. Cháu Khôi Hạo đã có gia đình, có một con trai, trước đây làm nghề nuôi cá cảnh để bán và viết văn theo cái “gien” của bố và mẹ, cũng kiếm được đồng tiền nhưng không hiểu sao tự nhiên cháu đi tu Phật giáo, để vợ con cho mẹ lo. Còn cháu thứ ba, Khôi Thụy, thì vẫn sống đời sống thực vật, u mơ không biết gì hết như cũ. Năm nay chị Thụy Vũ đã 78 tuổi, tất cả sự sống gia đình đều trông mong vào mấy con cá kiểng do vị “tu sĩ Phật giáo” truyền lại cho mẹ và mỗi tháng 100 đô-la do cháu inh Quỳnh Giao, bác sĩ bên Mỹ, con gái của anh chị Tô Thùy Yên gửi về giúp đỡ. Cháu inh Quỳnh Giao rất thương xót đứa em cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Khôi Thụy đang nằm liệt giường. Trích theo Phan Nguyên Một điều an ủi cho Nguyễn Thị Thụy Vũ là những sách của bà 10 cuốn đã được nhà Phương Nam tái bản Tất cả đều là sách đã in tại Sài Gòn trước 1975, đây có thể xem là toàn bộ sự nghiệp văn chương của bà, đã được Công ty Sách Phương Nam mua tác quyền Lao vào lửa, Khung rêu, Nhang tàn thắp khuya, Thú hoang, Mèo đêm, Chiều mênh mông, Chiều xuống êm đềm, Như thiên đường lạnh, Ngọn pháo bông, Cho trận gió kinh thiên… ược hỏi bà cảm thấy thế nào khi tất cả tác phẩm trước năm 75 đều đã được tái bản. Nguyễn Thị Thụy Vũ thành thật trả lời “Tôi rất vui. Sách in đẹp, tất cả lỗi chính tả đều được sửa rất kỹ. Tôi thấy mình thật may mắn khi nhận được sự giúp đỡ từ rất nhiều bè bạn, cả bạn cũ và bạn mới. Tôi xin cảm ơn cuộc đời và bè bạn…” Tất nhiên là chúng ta cùng chia sẻ niềm vui với nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ. Nhân đây cũng xin trình bày rõ thêm về những nỗi vất vả và khổ đau vô cùng tận cùng những may mắn dù có hơi trễ muộn trong đời nhà văn. Thụy Vũ tâm sự với nhà báo Ngô Thị Kim Cúc “Cuộc sống sau giải phóng’ vô cùng khó khăn. Tui một mình nuôi bầy con nheo nhóc, có đứa bị thiểu năng nằm một chỗ. Tui phải để nó cho mấy đứa lớn cho ăn, chăm sóc còn mình thì đi làm thuê bán vé xe bus cho một người bạn. “Xe chạy tuyến Thủ ức – Sài Gòn, từ sáng đến tối mịt mới về nhà. Về đến nhà thấy con cái đứa thì nằm ngủ trên vũng nước đái, đứa lêu lổng đi chơi không cho em ăn… nhìn cái cảnh đó tui muốn chết đi cho rồi. Khó khăn quá, năm 1980 tui bồng bế tụi nhỏ về Bình Phước nương nhờ má cho đến bây giờ,” bà kể. Xưa tui bỏ nó ở nhà đi làm báo, nó bị té, ảnh hưởng não nên nằm một chỗ đến giờ, vậy mà giờ nó nuôi tui bằng tiền từ thiện bạn bè, các nhà hảo tâm thương tình giúp đỡ…” Làm nhiều nghề kiếm sống nuôi con, từ chăn dê, buôn bán, trồng tiêu… cây bút nữ dấn thân nhất của văn đàn miền Nam trước 1975 đã không còn viết gì nữa kể từ sau “giải phóng”. Bà kể “Ổng tức, Tô Thùy Yên thì theo gia đình vợ con ổng đi sang Mỹ, có đời sống riêng. Tui làm đủ nghề lo cho con. “Ba đứa con tui cũng thành nhân, yên bề gia thất. Có một thằng làm thơ, người ta nói nó có chịu ảnh hưởng của cha nó. Nhưng mấy con tui, đứa nào cũng nghèo, chẳng giúp gì được mình. Tui sống nhờ đứa con bị tàn tật. Người mô tả về xã hội bên lề Sài Gòn khốc liệt một thuở lại cũng chính là người chịu đựng những hệ lụy mà chiến tranh để lại. Trở lại văn đàn trong nước sau gần nửa thế kỷ, trong bối cảnh sách vở văn chương đang ở vào một giai đoạn hỗn loạn và phân hóa mạnh mẽ, thì tác phẩm của Nguyễn Thị Thụy Vũ minh chứng rằng, những gì là chân giá trị sẽ không bị phủ lấp dưới bụi thời gian và những định kiến. Xin được cảm thông với bao nỗi đời nghiệt ngã của nhà văn và mừng bà bước vào giai đoạn gọi là yên vui của cuộc đời. Tác phẩm của Nguyễn Thị Thụy Vũ chắc chắn sẽ còn sáng mãi với thời gian. NGUYỄN & BẠN HỮU – tổng hợp Chia sẻ Related Posts Page load link
Thần phi Nguyễn Thị Anh hay còn được biết đến với phong hiệu Tuyên Từ Hoàng hậu là một trong những người phụ nữ uy quyền bậc nhất ở cả hậu cung lẫn tiền triều thời Hậu Lê. Tuy nhiên, nhiều sử gia cho rằng, để đạt đến đỉnh cao quyền lực, bà hậu này đã không từ một thủ đoạn tàn độc nào. Tuyên Từ Hoàng hậu tên thật là Nguyễn Thị Anh 1422 – 1457 - người xã Bố Vệ huyện Đông Sơn, Thanh Hóa nay là phường Đông Vệ, thành phố Thanh Hóa - một trong những phi tần rất được Lê Thái Tông hoàng đế sủng ái. Bà là mẹ đẻ của vua Lê Nhân Tông, đồng thời là vị Hoàng Thái hậu tại vị đầu tiên và cũng là Hoàng Thái hậu duy nhất của triều đại nhà Hậu Lê thực hiện Thùy liêm thính chánh nhiếp chính việc quốc gia thay Hoàng đế. Theo như ghi chép của Đại Việt thông sử, Tuyên Từ Hoàng thái hậu hội tụ đủ mọi tố chất cần có của bậc mẫu nghi thiên hạ. Bà là người xinh đẹp, thông minh và vô cùng sáng suốt nên được vua Lê hết lòng sủng ái. Bằng chứng đến từ việc, khi vừa mới nhập cung, bà đã được phong làm Thần phi – một vị trí tương đối cao và quyền lực trong hậu cung ở thời điểm lúc bấy giờ. Ảnh minh họa Tuy nhiên, trái ngược với những ghi chép sử sách, lời đồn trong dân gian và ý kiến của một số sử gia cho rằng, Nguyễn Thị Anh là một trong những phi tần nham hiểm, vì vinh sủng và tham vọng quyền lực mà không từ thủ đoạn. Phi tần thủ đoạn bậc nhất hậu cung Mưu hại Hoàng tự, "tác giả" của thảm án Lệ Chi viên Nhập cung khi vua Lê Thái Tông đã lập con của Ái phi Dương Thị Bí là Lê Nghi Dân làm Thái tử, quyền lực của Nguyễn Thị Anh ban đầu rất yếu. Tuy nhiên, do Dương Thị "ỷ sủng sinh kiêu" nên bị vua Lê Thái Tông chán ghét, giáng xuống làm Chiêu nghi rồi thứ dân và giam vào lãnh cung đồng thời truất ngôi vị Thái tử của Lê Nghi Dân. Về phần mình, sau khi sinh hạ được hoàng tử Lê Băng Cơ, Thần phi Nguyễn Thị Anh được vua sủng ái hơn gấp bội. Ảnh minh họa Năm 1441, Thái Tông truất ngôi của Thái tử Lê Nghi Dân mà lập Bang Cơ. Tuy nhiên, có lời dị nghị rằng Nguyễn Thần phi đã có thai trước khi vào cung và Bang Cơ không phải là con của Thái Tông. Có tin đồn trước khi vào cung làm cung tần của Thái Tông, Thần phi đã gian díu với Lê Nguyên Sơn, một người thuộc chi dưới của Lê Khoáng - ông nội của Thái Tông. Từ khi Thần phi gặp Thái Tông tới khi sinh Bang Cơ, thời gian chỉ có 6 tháng. Cùng thời điểm, một phi tần khác của vua Lê là Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Dao cũng đang mang long thai. Sợ chuyện bại lộ, ngôi Vua sẽ thuộc về con của Tiệp dư nên Nguyễn Thần Phi lập tức bày mưu, trừ đi hậu họa. Bà cấu kết với hoạn quan tâm phúc bên cạnh mình là Đinh Thắng làm giả một hình nhân rồi lấy bảy mũi kim đâm vào lưng và ngực, dưới chân ghi chữ Bang Cơ và cố tình để cho một cung nhân bắt được tâu lên vua. Là chủ mưu nhưng đóng vai trò người bị hại, Nguyễn Thần phi khiến tất cả mọi sự chú ý tại thời điểm đó đổ dồn về Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Dao mà không có chút sơ hở. Thái Tông vô cùng băn khoăn trước sự việc này và hạ chỉ khép vào tội phát lưu - đày đi xa. Phát hiện điều bất thường, quan hành khiển Nguyễn Trãi lập tức can gián. Ông cho rằng một vài chứng cứ không xác đáng chưa đủ để có thể kết tội Tiệp dư, đồng thời xin phép vua để mình đích thân điều tra sự việc này. Được sự đồng ý của Thái Tông, ngay trong đêm, Nguyễn Thị Lộ, vợ lẽ của Nguyễn Trãi đưa Tiệp dư Ngô Thị ra ẩn náu ở chùa Huy Văn, chính là ngõ Văn Chương, phố Tôn Đức Thắng ngày nay. Câu chuyện đến đây chưa kết thúc. Nhiều nhà sử học ngày nay đã nghi vấn rằng, hành động sau đó của Nguyễn Thị Anh thậm chí còn độc ác hơn và bà cũng chính là "tác giả" của án oan Lệ Chi viên nổi tiếng một thời Sau khi Ngô Tiệp dư đã sinh hạ con trai chính là hoàng tử Lê Tư Thành, lời đồn đại về dòng máu của thái tử Bang Cơ ngày một nhiều. Vốn đã căm phẫn với Nguyễn Trãi, nhân thời điểm con trai mình còn đang ở ngôi Thái tử, Nguyễn Thần phi chủ động ra tay trước. Nhân dịp Thái Tông về thăm Nguyễn Trãi, sợ Nguyễn Trãi gièm pha mình và nói tốt cho Tư Thành nên bà sai người sát hại Thái Tông rồi đổ tội cho vợ chồng Nguyễn Trãi. Thảm án Lệ Chi Viên năm đó đã khiến gia đình của Nguyễn Trãi bị chu di tam tộc và tạo nên nỗi oan ngàn đời cho một nữ học sĩ tài danh. 17 năm ngồi trên đỉnh cao quyền lực, Hoàng Thái hậu sát hại nhiều công thần Năm 1442, Hoàng thái tử Bang Cơ lên ngôi khi chỉ mới 2 tuổi, đổi niên hiệu là Thái Hòa, tức là vua Lê Nhân Tông. Thần phi Nguyễn Thị Anh được quần thần mang kim sách dâng tôn hiệu Hoàng Thái hậu. Do tân vương tuổi đời còn nhỏ nên Hoàng Thái hậu buông rèm nhiếp chính, trực tiếp quản lý chuyện chính sự. Tài trị quốc của Thái hậu họ Nguyễn bắt đầu được thể hiện rõ rệt. Chúa Chiêm Thành là Bí Cai nhiều lần cho quân tấn công, quấy nhiễu bờ cõi nước ta, triều đình cũng đã không ít lần phát binh nhưng vẫn không thể dẹp yên. Năm 1446, Thái hậu lệnh cho Trịnh Khả, Lê Thụ, Trịnh Khắc Phục dẫn binh chinh phạt khiến Bí Cai ra hàng. Năm 1448, Bồn Man quy thuận, trở thành châu Quy Hợp của Đại Việt. Ảnh minh họa Mặc dù là hai công thần có công rất lớn trong giai đoạn nhiếp chính của Thái hậu nhưng Trịnh Khả và Trình Khắc Phục cũng không tránh được họa sát thân khi bị Thái hậu ban chết vào năm 1451. Bên cạnh đó, bà còn nghe lời gièm pha để rồi cách chức Nguyễn Xí năm 1445, tới năm 1448 mới cho phục chức. Năm 1453 vua Nhân Tông lên 13 tuổi, thái hậu Nguyễn Thị Anh rút vào Hậu cung, giao lại triều chính cho con. Nhưng mọi chuyện chưa chấm dứt ở đây, lời đồn Bang Cơ không phải là con ruột của vua Lê Thái Tông năm xưa vẫn còn văng vẳng khiến cho huynh trưởng của vua Nhân Tông là Lạng Sơn vương Lê Nghi Dân có ý làm loạn, đoạt lại ngai vàng. Theo Đại Việt thông sử có ghi chép, vua Nhân Tông nghĩ Nghi Dân là anh ruột nên không có ý đề phòng gì cả. Ngày 3 tháng 10 năm Kỷ Mão 1459, Lạng Sơn vương Lê Nghi Dân trong đêm cùng các thủ hạ bắc thang vào tận trong cung cấm giết vua Nhân Tông. Hôm sau Hoàng Thái hậu cũng bị giết, thọ 38 tuổi Ảnh minh họa Trong chiếu lên ngôi của mình, Lê Nghi Dân nêu rất rõ lý do dẫn đến chính biến và những việc liên quan tới Thái hậu Nguyễn Thị Anh làm khi bà còn sống, trong đó có cả việc giết đại thần diệt khẩu trong thời gian nhiếp chính. Sau khi lên ngôi được 8 tháng, Lê Nghi Dân bị giết bởi các đại thần Nguyễn Xí, Đinh Liệt, Lê Lăng trong cuộc binh biến. Hoàng tử thứ tư là Lê Tư Thành lên ngôi, tức hoàng đế Lê Thánh Tông. Thánh Tông chính thức làm tang lễ cho Hoàng Thái hậu Nguyễn Thị Anh, truy tôn là Tuyên Từ Nhân Ý Chiêu Túc Hoàng thái hậu, thường gọi là Tuyên Từ Hoàng hậu. Nguồn Đại Việt sử ký toàn thư, Đại Việt thông sử, Nhìn lại sử Việt lịch sử sử việt nam
Trang thơ Nguyễn Thụy Anh Nhà thơ Nguyễn Thụy Anh sinh năm 1974 tại Hà Nội, từng là cựu học sinh trường THPT Chuyên Hà Nội – Amsterdam khóa 1989-1991. Chị tốt nghiệp Đại học và Tiến sĩ ngành Giáo dục học tại Đại học Sư phạm Lenin, Moscow, có một thời gian dài sinh sống và làm việc tại Nga. Sau khi trở về Việt Nam chị cộng tác với tạp chí Mẹ và Bé, thành lập Câu lạc bộ Đọc sách cùng con, một mô hình hoạt động xã hội hỗ trợ cho việc hình thành, củng cố và phát triển văn hóa đọc của cộng đồng nói chung, và của trẻ em trong gia đình nói riêng, với sự ủng hộ và tham gia của nhiều nhà sư phạm. Khi viết các bài về giáo dục chị thường dùng các bút danh Nguyễn Thụy Anh, Thụy Anh, Hữu Phúc, Bố Tấn. Trên báo Tuổi trẻ cuối tuần, chị viết bài cho mục Câu chuyện giáo dục với bút danh Song Anh. Hiện nay nhà thơ Nguyễn Thụy Anh đang sống cùng gia đình tại Khu tập thể Đại học Bách Khoa Hà Nội. Tác phẩm đã xuất bản Nhim nhỉm nhìm nhim thơ thiếu nhi, Kim Duẩn minh họa Ngày xưa, ngày nay, ngày sau thơ thiếu nhi, Kim Duẩn minh họa Mẹ hổ dịu dàng thơ thiếu nhi, Kim Duẩn minh họa Vui cùng tiếng Việt thơ thiếu nhi, Kim Duẩn minh họa Cảm ơn anh đã cho buồn September1 […]Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâuVào đời em sẽ bắc cầu bằng vuiHành trang em xếp đủ rồiXếp thêm nốt cả một lời “Yêu anh”… Nước mắt của riêng em August29 […]Đối với em, anh là người thân yêu nhấtNhưng nước mắt này vẫn là của riêng em… Xóa tình yêu April22 […]Nếu hết yêu anh rồiEm sẽ cho anh biếtKhông đặt vào đoạn kếtDấu ba chấm lửng lơChấm than cuối giấc mơĐánh thức em, thảng thốtMắt thôi không trong vắtKhi tỉnh dậy bên anhChỉ biếc lên màu xanhCó rất nhiều dấu hỏi[…] Tháng ba sông Hồng May8 Giêng hai cháy, tháng ba còn tàn lửaRụng rơi hoa gạo mé sông HồngNhư máu chảy, không cầm được nữaTrong nắng lấp lánh hoàng hôn đỏMàu môi em ngày làm dâuMàu quân hàm anh ngày nhập ngũ[…] Soi mắt April19 […]Và anh muốn nghe khu vườn hát một bài caPhải không quá thơ ngâyNhưng đừng cằn cỗi đi theo năm theo thángNàng tiên trong khu vườn vắngĐừng tròn trịa ấm êm, cũng chớ quá hao gầy!Rượu phải đủ nồng để gọi cơn sayNhưng cũng đủ mềm để đầu không nhức nhốiTình yêuVừa đủ thôiĐủ ngây ngất trên môiMà không để lại dấu vết gì trong mắtMột ngày em mở mắt raVà anh biến mấtEm soi mắt mình trong gươngKhông một bóng hình nào đọng lại! Món quà cuối cùng của tình yêu April12 […]Đừng nương nhẹ em, đừng gắng nhìn em lâu thêm một phútĐừng ngập ngừng những câu nói bâng quơTên của anh vẫn nằm giữa bài thơNgực em vẫn đau khi ngày mới bắt đầu bằng ý nghĩVề một tâm hồn nắng mưa nhàu nhĩHòn đá xù xì chưa ai mài cho tròn trịa đã mọc rêu Sông mà cũng có ngày cạn nướcThì nỗi đau dài được mấy mùa! Anh đừng sợ! Em đã không cần nữa […] Anh quá bận để yêu em April12 – Em yêu, anh quá bận để yêu emHôm nay họp hành, ngày mai tổng kếtĐời cuốn anh đi trong vòng quay mải miếtEm yêu, anh quá bận để yêu em! Anh trả em những cỏ biếc, nắng êmTrả những nụ hôn nồng nàn hình như từng cóTất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gióGiờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không? Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòngHãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữaTim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửaNhư cuộc đời đâu chỉ có tình yêu! […]
truyện về bên anh nguyễn thị thùy